Bâng Quơ..




Tôi chẳng muốn thả tay mình xuống bàn phím,mà chỉ muốn ngôi yên lặng thả tự do cho tâm hồn mình bay nhẹ theo tiếng nhạc du dương, êm ả trong bản nhạc phim trái tim mua thu, có lẽ đã lâu rồi không tìm lại được mình, tìm lại một góc đâu đó vẫn giấu kín trong lòng "của tôi ngày xưa ấy".Mấy ngày nay trời đã ngừng mưa , tạm gác lại tâm hồn quá ướt át để tập trung hơn vào việc ôn thi, nhưng chao ôi sao vẫn có những đêm một mình nó xao động quá, muốn chạy đi mà bước chân không tìm đâu ra phương hướng, ngưng lại trong cái tĩnh lặng của màn đêm, cố tìm kiếm ...Tìm kiếm một cái gì đó như để có thể giúp đầu óc mình gợi nhắc lại cái gì đó đã xa xôi, mà rồi ngừng lại.
Vơ lấy cái điện thoại ấn nút tìm kiếm ,chảy lên chảy xuống tìm một số nào đó quen thuộc để có thể nhắn đi một dòng sms mà chắc rằng mình sẽ nhận lại được hồi âm..nhưng sao thất vọng quá! buông thõng người xuống giường cố nhắm mắt lại để có thể chìm vào giấc ngủ ngay thật ngon lành mà chẳng thể vì đơn giản - xắp thi bài học chưa xong.
Cãm giác buồn mênh mang từ đâu ùa về, ngập tràn đầy cái tâm hồn "lãng xẹt" -"ngốc nghếch "của mình, vẫn muốn tìm một số điện thoại của ai đó để có thể nhắn đi một dòng sms nào đó mà chắc rằng những điều mình chia sẻ sẽ có ai đó nghe và phản hồi lại .Nhưng ngốc quá, vì đã 1h sáng rồi làm thế có nghĩa là làm phiền đó,ưhm nhỉ nhiều lúc con người ta thật ngốc!
Lim dim đôi mắt nhưng vẫn chưa thể ngủ, tiếng nhịp thở đều đều của mọi người đã chìm sâu vào giấc ngủ,Chỉ còn một mình làm bạn với màn đêm sâu thẳm,với tay lấy cái gối ôm ,ôm chặt lấy nó như muốn an ủi bản thân rằng "ta đang không cãm giác cô đơn đâu",híc. Tự nhiên muốn, muốn chảy về lại với tuổi thơ, với khoảng thời gian hôn nhiên chảy nhảy không biết chán ấy, ước một điều thật ngốc, giá như thời gian có thể quay lại ta sẽ lại làm cô bé vô tư của ngày xưa ấy, dù hay buồn hay khóc, hay giận hờn ai đó vu vơ nhưng chẳng bao giờ biết chán nản, biết bỏ cuộc trước bao khó khăn của cuộc sống. Giờ ta đã già rồi, gặp ta ai sẽ nghĩ là ta chỉ mới 22 mùa xuân qua, cuộc sống chật vật, xô đẩy ta lao vào như một con thiêu thân, chảy nhảy thoả thê rồi bỗng thấy mệt và muốn dừng chân...
Muốn..,Muốn tìm một điểm dừng.!
Có ai đó đã nói với ta "không lẽ rồi em sẽ không hối hận khi em sống quá vô tâm với những người xung quanh gần gũi em hơn khi em cứ chảy theo những cái hình bóng mà em biết rằng khó lắm em có thể giữ được họ bên em?". Ta chỉ im lặng vì chính ta, ta cũng chẳng biết ta đang trôi về đâu nữa, ta hay thường nói "cuộc đời ta như con thuyền giấy lênh đênh giữa dòng nước chẳng biết đâu là bờ" .Nhưng giờ thì có lẽ là không, bởi ta biết rằng chính cái suy nghĩ của ta điều khiển hành động của ta , ta không muồn ta là "bèo dạt trôi dòng "nữa , ta muốn ta là con thuyền chảy ra biển khơi rồi vẫn tìm về bến đậu!
Nãy giờ "phiêu diêu" hoài, quên mất là xắp thi rồi đó , thôi tạm thời the end tại đây.hì hì
Xắp được tạm biệt Sài Gòn để về với Tây Nguyên thân yêu rồi , về với ngồi nhà nhỏ "khói bày ngút làm cay mắt" về với bến dừng của ta.............(*_*)!


3 nhận xét:

Nặc danh nói...

buc minh ghe, khong sao tan chuyen duoc , sai gon thi nong, dang buon ngu lai ko dc ngu, ti phai hoc tren lop nua chu, nghe giang kinh hoai chan wa ... ko biet co ai luoi bang ta ko ta!

Nặc danh nói...

Ba viet van hay that do L. a`h! Doc nhugn bai viet nay thay bi buon lay rui ne!
Chac L. da trai nhung giay phut that ki dieu nhu the nhi. No that ki dieu, ma sao t chau bao gio co dc nhung giay phut do.!!!
Ngay truoc neu ko bi duoi khoi truong thi it ra cung hiu duoc them mot chut ve co ban nay rui nhi! L. that thu vi day!
Gio ma gap lai chac cung chang ai nhan ra ai nua dau he. Gio sao thay hoi han va nho ngay xua qua!
Luong Ngoc T.Anh
(da ky)

Nặc danh nói...

thank you tuan anh nha, ong qua khen tui rui hi hi

Đăng nhận xét

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Vietnam
không ai là hoàn hảo nên mình cũng không phải là người hoàn hảo..

my pic

my pic

my music

Friends

Thiet Ke WebSite

GosuBlogger