Ai đó ơi

Please forgive me I know not what I do
Please forgive me I can't stop loving you
Don't deny me this pain I'm going through
Please forgive me I need you like I do
Please believe me every word I say is true
Please forgive me I can't stop loving you

Ai đó ơi, ta thấy buồn quá khi đoạn ca khúc này cứ vang và vang mãi trong tai ta, khiến ta chẳng thể nào nằm yên và quên đi mỗi thứ.....
Đêm đã khuya rùi, khi ai đó vẫn âm thầm lặng lẽ trong công việc của mình thì vẫn có người vẫn ghé thăm nhà của ai đó để rồi lại lặng lẽ bước ra với bao cãm xúc lẫn lộn...Hơn những gì có thể nói là im lặng không nói gì. Nhiều khi muốn nói với ai đó cái gì đó lắm, nhưng rồi lại nán lòng chẳng biết sẽ nói gì ...Ta sợ, sợ lỡ sự vô tư của ta vô tình khiến ai đó buồn chỉ vì những câu nói nào đó thì sao. Ta biết ta chưa đủ thời gian để hiểu ai đó, mà cũng chẳng ai có thể hiểu ai đó hơn ai đó được đâu đúng không!..
Ai đó biết không, cuộc sống vốn là vậy đấy, đôi khi một người thường phải nhận quá nhiều nỗi buồn hơn niềm vui, quá nhiều nước mắt hơn nụ cười, quá nhiều đau khổ hơn hạnh phúc...Nhưng ai đó ơi, hãy nghĩ rằng nó sẽ không quá bất công rằng một ngày nào đó ta sẽ nhận lại bao nhiều nụ cười từ bấy nhiều giọt nước mắt đã rời, bấy nhiều hạnh phúc từ đau khổ đã qua, bấy nhiều niềm vui từ bấy nhiều nỗi buồn mà ai đó đã trãi qua. Cho dù hy vọng đó thật chỉ như là mộng tưởng hay như rằng bọt bong bóng xa phòng chỉ cần gặp gió nhẹ cũng có thể vỡ tan... nhưng hãy thử hy vọng và tin tưởng đi ai đó ơi!
Đã khuya lắm rồi, chưa bao giờ ta thức khuya mà miên man trong nhiều suy nghĩ về ai đó như thế này, có thể vì ai đó khiến ta nhìn thấy một góc nào đó của ta ngày xưa ấy mà cũng có thể rằng chính ai đó khiến ta thức tỉnh một ít hoài niệm cũ mà ta chôn sâu đã lâu bỗng nay ngủ dậy.
Thật khó khi ta bảo ai đó rằng hãy quên tất cả đi và bắt đầu cuộc sống mới, bởi làm gì có nỗi đau nào dễ quên, có vết thương nào dễ lành đâu phải không ai đó ơi!
Vậy thì cái gì không quên được ta hãy cố nhớ thật nhiều để không quên và rồi hãy để nó trở thành một phần nào đó của những gì đã qua, chỉ là những hoài niệm, chỉ là những kí ức được cất giấu một góc nào đó.
Trái tim ai đó có thể giờ đã chết nhưng tâm hồn ai đó vẫn còn sống mà, vậy hãy để nó tiếp tục sống và sưởi ấm trái tim đã nguội lạnh của ai đó. Mở rộng tâm hồn ra ai đó ơi, hãy để tất cả mọi thứ trở nên đơn giản hơn, ta đừng lập trình nó phải chạy theo một đường thẳng nào đó mà ta đã vẽ sẵn....
Ai đó ơi, ai đó vẫn còn sức, còn niềm tin, còn tình yêu để bắt đầu một cái mới hơn.. không phải là ngay bây giờ nhưng một ngày nào đó không xa. chỉ cần ai đó đừng đóng cửa trái tim ai đó nữa, cứ hãy để nó mở rồi sẽ có một ngày ... một ngày nào đó chưa bao giờ là muộn với ai đó rằng có người sẽ làm nó sống lại như chưa bao giờ tốt hơn thế !Ai đó có tin không? tại sao ta không thử tin nhỉ..?
Muốn nói với ai đó nhiều lắm, nhưng nói nữa có lẽ nói nhiều quá thì trở nên sẽ nhàm chán quá. Chắc từng đó thôi ai đó nhỉ , thế là đủ để cho ai đó hiểu ta muốn nói gì rùi...
Mạnh mẽ lên nào, Ai đó làm được mà... hét lên thật to nào ....Weeeee...........Cannnnnnn.......dooo...ittttt!.
Ta chúc ai đó mau trở lại là chính mình....Cười cái nhé :X!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Vietnam
không ai là hoàn hảo nên mình cũng không phải là người hoàn hảo..

my pic

my pic

my music

Friends

Thiet Ke WebSite

GosuBlogger