Những ngày cuối năm...

Sài gòn cuối năm trời có âm u, chút nắng, không đủ lạnh chỉ là hơi mát mát nhưng đủ làm lòng người nhớ quê nhà, nhớ cái lạnh thấu xương nơi đất quê. Mấy ngày nay trên báo mạng ngày nào cũng những tít về tiền thưởng, giá xăng dầu, thực phẩm ngày tết, giao thông ngày tết, giá vé xe....mọi thứ như đang chuyển động rất mau lẹ. Siêu thị nào mua cuối năm cũng đầy ắp người chỉ nghĩ đến cảnh xếp hàng hàng tiếng đồng hồ chờ đến lượt thanh toán cũng đã muốn oải. Khắp ngõ ngách sài gòn, trường học đến cơ quan, từ nhà hàng đến háng quán ven đường đâu đâu cũng nghe xì xào chuyện sắm tết, về tết, vé xe tết, thực phẩm tết...đâu đâu cũng náo nức tết. Nhưng không hẳn ai cũng thế, đâu đó vẫn còn những con người ngậm ngùi khi nghĩ đến tết. Trang cá nhân facebook của bạn tôi cứ cách vài ngày lại thấy có dòng comment của nó than thở về tết và sợ tết càng sát gần ngày tết thì từng dòng comment của nó như càng vỡ òa, khiến chính tôi cũng chẳng biết phải an ủi nó ra sao. Cuộc sống là vậy có những người họ háo hức chờ đón cái tết sum vầy thì vẫn có những người âm thầm chịu đựng những cái tết xa nhà và đón năm mới trong sự cô đơn, thiếu thốn cả vật chất và tinh thần.

Ngoài đường phố những con người bần cùng của xã hội vẫn cố âm thầm từng ngày kiếm sống kiếm từng đồng tiền chắt chiu mong sao tết này ít nhất sẽ không bị đói. Khi buổi chiều về ra đường dường như bắt gặp đủ khuôn mặt ánh lên đủ tâm trạng của đủ người trong từng tầng lớp xã hội: Mấy cậu sinh viên gương mắt tươi tỉnh kéo lê từng va li , túi xách vội vã bắt những chuyến xe về quê sau một học kỳ vất vả, dân trí thức đi làm thì mặt hớn hở với thưởng tết, vài cái kế hoạch chơi tết, sắm tết đang nhảy nhót tưng bừng trong đầu, dân chạy xe thì hỳ hục tranh thủ kiếm tiền trong mùa thuận lợi khi giá cả leo thang họ sung sướng hét giá lên trời chẳng cần bận tâm đến trán đỗ mồ hồi của người đi khi rút từng tờ tiền mà cả năm tích cóp được nay đến tiền xe cũng đã gần đi hết một nửa....
Xã hội là vậy, càng ngày người ta càng phải ích kỷ hơn, mình thương người vậy ai thương ta ??.
Mình dường như đang đi thụt lùi lại với xã hội, khi ai ai cũng đang cố bon chen tìm cho mình một chỗ đứng , bất chấp thủ đoạn, bất chấp những giá trị đạo đức, họ giành nhau, họ xô nhau, họ đẩy nhau và thẫm chí họ giết cả nhau....để giành được cái giá trị cuối cùng là đồng tiền. Trong khi đó thì mình lại đứng một chỗ và nhìn ngắm, quan sát, ngẫm nghĩ, suy tính, cãm nhận. Có điên không ta? có hâm không vậy? .

1 nhận xét:

guy nói...

không hâm đâu!

những người cuốn theo guồng quay đó, nếu họ cảm thấy được sự trung thực của bạn, có thể họ sẽ khóc khi gặp bạn, hình ảnh thanh khiết nhất mà họ đã chối từ sẽ phản chiếu lại từ bạn

Đăng nhận xét

Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Vietnam
không ai là hoàn hảo nên mình cũng không phải là người hoàn hảo..

my pic

my pic

my music

Friends

Thiet Ke WebSite

GosuBlogger